Cụ thể, HĐXX tuyên y án tử hình đối với bị cáo Trần Văn Liêm và Giang Kim Đạt; y án tù chung thân đối với bị cáo Trần Văn Khương về tội tham ô tài sản và y án 12 năm tù đối với bị cáo Giang Văn Hiển về tội rửa tiền.
Các bị cáo phải liên đới chịu trách nhiệm bồi thường 260 tỷ đồng, trong đó Giang Kim Đạt phải bồi thường hơn 255 tỷ đồng, Trần Văn Liêm phải bồi thường 3,1 tỷ đồng (xác nhận bị cáo đã bồi thường xong) và Trần Văn Khương phải bồi thường 110 nghìn USD.
Giang Kim Đạt tại phiên tòa sơ thẩm
HĐXX xác định trong vụ án này, Trần Văn Liêm giữ vai trò chính, Giang Kim Đạt là đồng phạm tích cực, Trần Văn Khương là đồng phạm. Sự chỉ đạo của Liên thể hiện qua lời khai của Đạt: “Nhiều lần tại cơ quan và nhà riêng, anh Liêm chỉ đạo tôi đàm phán thỏa thuận tiền hoa hồng và tỷ lệ gửi giá để Liêm quyết định…”.
Về số tiền Liêm được hưởng, lời khai ban đầu Đạt khai đưa cho Liêm 6- 7 triệu USD, những lời khai sau Đạt khai đưa cho Liêm 150 nghìn USD. Cấp sơ thẩm xác định Liêm chiếm đoạt 3,1 tỷ đồng là có sơ sở. Số tiền này gồm 40 nghìn USD Liêm giữ lại từ số tiền Đạt đưa 150 nghìn USD, ngoài ra còn có việc Đạt nộp tiền mua nhà đất tại TP. HCM và Nha Trang, mua xe Mercedes cho vợ Liêm.
Theo HĐXX, hành vi của Liêm và các bị cáo trong vụ án đã gây thiệt hại cho Vinashinlines 260 tỷ đồng, là một trong những nguyên nhân dẫn đến việc Vinashinlines làm ăn thua lỗ, phải nộp đơn làm thủ tục xin phá sản. Toàn bộ số tiền đã chiếm hưởng của Liêm chỉ là một phần nhỏ trong tổng số tiền thiệt hại của vụ án là 260 tỷ đồng, do vậy phải áp dụng hình phạt cao nhất như cấp sơ thẩm đã tuyên.
“Kháng cáo của bị cáo Liêm không có có cơ sở để chấp nhận”- HĐXX nhận định.
HĐXX cấp sơ thẩm xác định bị cáo Giang Kim Đạt là người có chức vụ quyền hạn, được giao nhiệm vụ đàm phán thỏa thuận giá mua tàu là hoàn toàn chính xác vì thực tế Đạt vào làm việc là do Liêm bổ nhiệm (Liêm đã có lời khai tại phiên tòa)
Đạt là Phó trưởng phòng kinh doanh, đã sử dụng chức vụ quyền hạn được giao chiếm đoạt số tiền hoa hồng và tiền chênh lệch giá do các công ty môi giới chuyển vào tài khoản do Đạt nhờ bố mở.
Hành vi của Giang Văn Đạt là tích cực, Đạt chiếm hưởng phần lớn số tiền chiếm đoạt được là hơn 255 tỷ đồng bằng cách để Hiển mua nhà đất, ô tô đứng tên Hiển và những người thân trong gia đình nhằm trốn tránh sự phát hiện của các cơ quan bảo vệ pháp luật như lời khai của chính bố bị cáo đã khai tại CQĐT.
Ngoài ra, bị cáo Đạt còn có hành vi cố ý làm trái trong việc mua tàu Hoa Sen cùng với Trần Thanh Bình và Trần Văn Liêm. Khi vụ án bị khởi tố, Đạt đã bỏ trốn và bị bắt tại Campuchia theo lệnh truy nã. Mặc dù hành vi của Đạt đã được miễn trách nhiệm hình sự nhưng thể hiện Đạt là người coi thường pháp luật.
Đặc biệt khi bỏ trốn, Đạt đã có hành vi làm giả hộ chiếu để sang Singapore. Hành vi làm giả tài liệu của cơ quan nhà nước mà Đạt thực hiện đang được tiếp tục điều tra để xử lý.
Với tính chất nghiêm trọng của vụ án, cộng thêm hành vi khai báo không thành khẩn của bị cáo càng thể hiện bị cáo Giang Kim Đạt không ăn năn hối cải.
“Cấp sơ thẩm áp dụng hình phạt tử hình là phù hợp. Quan điểm của các luật sư là không có cơ sở chấp nhận”- chủ tọa Nguyễn Văn Sơn nêu rõ.
Cấp phúc thẩm cũng cho rằng lời khai của bị cáo Trần Văn Khương trước sau không thống nhất. Khương khai hủy hết chứng từ, để ngoài sổ sách các khoản chi, cấp sơ thẩm quy kết Khương phải chịu TN về toàn bộ khoản tiền này mà không buộc Liêm phải liên đới chịu TN là chưa phù hợp. Tuy nhiên, hình phạt chung thân đối với Khương là phù hợp, không nặng.
Ông Giang Văn Hiển, cha Giang Kim Đạt, tại phiên tòa sơ thẩm.
Về hành vi của Giang Văn Hiển, tại cơ quan điều tra nhiều lời khai của Hiển xác nhận việc bị cáo mở nhiều tài khoản ngoại tệ tại ngân hàng là do Đạt nhờ. Bị cáo khai nhận thức được những khoản tiền này là bất hợp pháp và sai trái.
HĐXX cũng nhận định kháng cáo kêu oan của bị cáo Giang Văn Hiển là không có cơ sở chấp nhận. Mức án 12 năm tù dành cho bị cáo HIển là phù hợp, tại phiên tòa phúc thẩm cũng không có những tình tiết giảm nhẹ nào khác.
HĐXX phúc thẩm cho rằng việc bản án sơ thẩm xác định Vinashin là nguyên đơn dân sự (người bị hại trong vụ án) là phù hợp, cần được giữ nguyên…