Theo hồ sơ, ông H. trình bày ông và bà T. kết hôn từ năm 1994 qua mai mối và có đăng ký kết hôn. Vợ chồng sống chung hạnh phúc đến tháng 10-2016 thì phát sinh mâu thuẫn do bất đồng trong việc sử dụng tiền bạc và bà T. nghi ngờ ông H. có dấu hiệu ngoại tình. Vì vậy ông nộp đơn ra TAND huyện Cái Bè xin ly hôn với bà T. Riêng bà T. thì không đồng ý ly hôn với ông H. vì bà vẫn còn thương chồng, thương con, bà muốn tìm cách hàn gắn tình cảm để ông H. quay về sống chung với vợ con.
Cuối tháng 9-2017, TAND huyện Cái Bè đã xử sơ thẩm, chấp nhận đơn yêu cầu ly hôn của ông H. vì theo HĐXX mâu thuẫn giữa hai bên đã trầm trọng không thể hàn gắn được. Mặt khác, dù bà T. không đồng ý ly hôn với ông H. nhưng bà lại không đưa ra giải pháp thích hợp cụ thể nào để hàn gắn tình cảm vợ chồng.
Sau đó, bà T. kháng cáo bản án sơ thẩm. Kèm theo đơn kháng cáo là đơn yêu cầu xem xét không cho ông H. ly hôn của cha mẹ và các chị ruột ông H.
Xử phúc thẩm, TAND tỉnh Tiền Giang nhận định: Xét thấy trong cuộc sống vợ chồng xảy ra mâu thuẫn, va chạm là không thể tránh khỏi. Bất đồng chính giữa ông H. và bà T. bắt nguồn từ việc bà T. nghi ngờ ông H. ngoại tình nhưng không có chứng cứ chứng minh, bản thân ông H. cũng không thừa nhận có mối quan hệ khác bên ngoài. Mâu thuẫn đó chưa đến mức trầm trọng làm cho cuộc sống chung không thể kéo dài, mục đích hôn nhân không đạt như cấp sơ thẩm đã nhận định.
Từ những phân tích trên, HĐXX chấp nhận toàn bộ yêu cầu kháng cáo của bà T., sửa án sơ thẩm theo hướng không chấp nhận yêu cầu xin ly hôn của ông H.