Trong hợp đồng hỗ trợ đòi lại nhà, thân chủ “hứa thưởng” cho luật gia 35% giá trị căn nhà khi đòi lại được. Tuy nhiên, khi đã lấy lại được nhà thì thân chủ… quên thưởng. Vị luật gia trên kiện ra tòa và tòa đã tuyên thân chủ trả 55 tỷ đồng cho vị luật gia trên.
Tuy nhiên, mới đây TAND Tối cao đã kháng nghị, yêu cầu Hội đồng thẩm phán giám đốc thẩm hủy 2 bản án buộc mẹ con bà Khanh (Việt kiều Mỹ) trả cho luật gia Đặng Đình Thịnh 55 tỷ đồng hứa thưởng đòi nhà. Cơ quan này đề nghị giao hồ sơ cho TAND TPHCM xét xử lại.
Luật gia Trịnh Đình Thịnh tại phiên tòa phúc thẩm.
Theo kháng nghị, năm 2007-2008 ông Thịnh, bà Khanh và con trai bà Khanh là ông Quang, đã lập nhiều phụ lục hợp đồng, cam kết hứa thưởng cho luật gia 15% sau đó tăng lên 35% giá trị căn nhà nếu đòi được. Cam kết này được lập tại Mỹ và có công chứng, song không được hợp pháp hóa lãnh sự của cơ quan có thẩm quyền.
Trong quá trình giải quyết vụ án, bà Khanh chỉ thừa nhận ký hợp đồng hứa thưởng ngày 3/1/2007 tại TPHCM với ông Thịnh, mức thưởng là 15% giá trị nhà đất lấy lại được. Thỏa thuận sau đó tại Hoa Kỳ về việc tăng mức thưởng lên 35% do ông Thịnh xuất trình thì bà Khanh không ký. Ông Quang cũng khai chỉ đồng ý trả cho luật gia tiền công sức dựa trên những chi phí hợp lý.
“Tòa án cấp phúc thẩm và sơ thẩm chưa xác định có đúng bà Khanh, ông Quang ký các thỏa thuận trên hay không. Việc tòa phúc thẩm căn cứ vào bản thỏa thuận ký tại California không được hợp pháp hóa lãnh sự để buộc bà Khanh, ông Quang trả cho ông Thịnh hơn 54 tỷ đồng (tương đương 35% giá trị nhà đất) là không đúng quy định”, kháng nghị nêu.
Ngoài ra, TAND Tối cao cho rằng, nhà đất thuộc sở hữu vợ chồng bà Khanh. Năm 2004 chồng bà này mất, họ còn có 9 người con chung. Hợp đồng hứa thưởng cho luật gia chỉ có bà Khanh và ông Quang ký, cần xác định ý kiến của 8 người con còn lại.
Nội dung vụ kiện cho thấy, căn nhà trên do vợ chồng ông bà Kha và Khanh đứng tên làm chủ. Sau đó, gia đình ông Kha ra nước ngoài định cư nên căn nhà này được nhà nước quản lý theo diện nhà vắng chủ.
Năm 2004, sau khi ông Kha qua đời, bà Khanh cùng ông Quang trở lại Việt Nam làm thủ tục xin được nhận lại căn nhà này. Ông Quang và bà Khanh thuê luật gia Đặng Đình Thịnh (Hội Luật gia Việt Nam) giúp đỡ về mặt pháp lý. Hai bên làm hợp đồng cam kết và phía bà Khanh có “hứa thưởng” cho ông Thịnh 35% giá trị căn nhà nếu đòi lại được.
Năm 2009, bà Khanh ủy quyền cho con trai là ông Quang làm thủ tục khai nhận di sản thừa kế, được quyền cho thuê, bán, tặng với căn nhà. Sau một thời gian xem xét, giữa năm 2011, Bộ Xây dựng và UBND TPHCM đồng loạt ra quyết định trả lại nhà cho bà Khanh. Sau khi có quyết định trả nhà, bà Khanh làm văn bản khai nhận di sản thừa kế và đã nộp lệ phí trước bạ chủ sở hữu nhà vào ngày 12/9/2011.
Sau khi lấy lại được nhà, bà Khanh cùng con trai đã thực hiện nhiều giao dịch mua bán, cho thuê với căn nhà nhưng không thực hiện hợp đồng “hứa thưởng” với ông Đặng Đình Thịnh.
Sau nhiều lần thương thảo không có kết quả, vị luật gia này đã làm đơn kiện lên TAND TPHCM yêu cầu mẹ con bà Khanh trả tiền “hứa thưởng” theo hợp đồng số tiền 145 tỷ đồng.
TAND TPHCM đã xét xử sơ thẩm, quyết định ông Quang và bà Khanh phải trả hơn 54 tỷ đồng tiền hứa thưởng cho luật gia Thịnh.
Sau đó, TAND Cấp cao tại TPHCM xử phúc thẩm, buộc bà Khanh và ông Quang trả cho ông Thịnh gần 55 tỷ đồng hứa thưởng.