Từng ngồi ghế Chánh văn phòng PVC, là cấp dưới của Trịnh Xuân Thanh, khi thi hành án, phạm nhân này trải lòng về những ngày đã qua.
Vụ án Đinh La Thăng, Trịnh Xuân Thanh xảy ra tại Tập đoàn Dầu khí Việt Nam (PVN) và Tổng công ty CP xây lắp Dầu khí Việt Nam (PVC) khép lại sau phiên tòa phúc thẩm.
Theo cáo buộc, Bùi Mạnh Hiển (SN 1976, nguyên Chánh văn phòng PVC) đã thực hiện chỉ đạo của Trịnh Xuân Thanh và Vũ Đức Thuận (nguyên Tổng giám đốc PVC). Hiển đã tiếp nhận tiền do bị cáo Lương Văn Hòa (nguyên Giám đốc Ban điều hành dự án Vũng Áng – Quảng Trạch thuộc PVC) hợp thức hồ sơ rút từ Ban điều hành chuyển lên PVC để chia nhau.
Cá nhân Hiển được ăn chia 400 triệu đồng và chịu trách nhiệm cùng các bị cáo khác trong việc sử dụng chung khoản tiền 1,5 tỷ đồng. Hành vi của Bùi Mạnh Hiển phạm vào tội “Tham ô tài sản”.
![]() |
Phạm nhân Bùi Mạnh Hiển |
Bản án có hiệu lực, Hiển phải thi hành mức án 10 năm tù giam tại trại giam Vĩnh Quang. Cuộc đời thay đổi khi từ chỗ là chánh văn phòng của một công ty thuộc PVN, giờ phạm nhân Bùi Mạnh Hiển làm công việc trực sinh (quét dọn) tại trại giam.
Xuất hiện với nụ cười tươi dưới cặp kính trắng, Hiển bắt đầu câu chuyện bằng lời kể về những ngày mới bị bắt. Khi đó, Hiển vô cùng hoang mang, lo sợ. Rồi những ngày đầu tiên bị tạm giam, Hiển không thể chợp mắt. Anh ta bị sốc, suy sụp tinh thần, thậm chí không còn thiết sống.
Phải mất 2 tháng, Hiển mới lấy lại cân bằng, bình tĩnh trở lại và xác định được tư tưởng. “Những người lãnh đạo của mình còn phải chịu tội nên đành chấp nhận. Coi như đó là số phận mà mình phải chịu”, lời phạm nhân Hiển.
Nhớ lại những ngày đầu khó khăn đó, không chỉ mình Hiển suy sụp, mà cả gia đình anh ta cũng bị sốc. Lần đầu được gặp lại vợ trong trại tạm giam vào đầu năm 2018, Hiển đã không cầm được nước mắt.
Nói về những gì đã qua, Hiển cho rằng: “Những quy định của pháp luật không phải ai cũng nắm được đầy đủ, kể cả khi ngồi vào những vị trí nhất định. Và khi sếp chỉ đạo thì phải làm thôi.
Thời Trịnh Xuân Thanh là lãnh đạo, mọi việc như đã làm là hết sức bình thường, những công việc hàng ngày vẫn làm, không thể biết được sau đó lại thành có tội”.